Hậu trường nghề làm sếp nhận lương nghìn đô ở Việt Nam

Nguyen Hung Cuong | 00:17 | 0 nhận xét
Hậu trường nghề làm sếp nhận lương nghìn đô ở Việt Nam

Khám phá cuộc sống đầy sức ép song không ít nỗi buồn của các CEO mới thấy hết những hy sinh, đánh đổi của dòng nhân viên cao cấp có mức lương ít nhất 8 con số.

Tại các nền kinh tế phát triển, CEO được coi là một nghề chuyên nghiệp nhưng ở thị trường Việt Nam, nơi hội tụ chính yếu là các tổ chức vừa và nhỏ, đa số vị trí quan yếu này lại do chủ cơ quan kiêm nhiệm. Ngoại giả, dù là một CEO chuyên nghiệp hay một CEO kiêm nhiệm thì sứ mạng là người quyết định thành, bại của đơn vị, đồng thời đại diện cho doanh nghiệp giải quyết các vấn đề về tài chính và pháp luật, các CEO bắt buộc phải đầu tư rất nhiều thời kì và nỗ lực để làm tròn vai trò của mình. Theo thống kê từ các CEO trong danh sách 500 cơ quan của Standard & Poor (S&P), trên toàn cầu, thời gian bình quân của một nhân viên thường nhật thăng tiến thành CEO (TGĐ điều hành) là 16 năm. Nhưng thực tiễn, theo san sẻ của nhiều CEO Việt, thời gian tôi luyện nên một CEO giỏi không có giới hạn và con số trên dưới chục niên học hỏi và rèn giũa chỉ là để một nhân sự bình thường hiểu và thực hiện những công việc để trở thành một CEO mà thôi.



Tại Việt Nam, CEO được cho là ngành đem về thu nhập khủng, bên cạnh một số nghề hot như phi công, tiếp viên hàng không. Bên cạnh đó, nghề làm sếp không vinh quang quẻ như nhiều người vẫn nghĩ. Theo chia sẻ của một nữ CEO 3 tổ chức chuyên về đào tạo nhân viên tại TP.HCM, thời kì học hỏi sẽ co lại khi nỗ lực nhiều lên. “Tôi mất 6 năm để từ một chủ cơ quan trở nên CEO cho 3 đơn vị của mình. Không được huấn luyện để làm một CEO nên thời kì đầu là giai đoạn mung lung, căng thẳng, vừa làm vừa mò, những quyết định đưa ra mang tính cảm hứng, thiếu bài bản. Do sức ép, tôi từng phải bước chậm lại 1 năm, thuê người khác về làm CEO còn mình chuyên tu học và trải nghiệm. Cho tới hiện nay, thay vì 6 năm, tôi hoàn toàn có thể rút ngắn thành 1 - 1,5 năm nhưng bù lại, sẽ phải gắng công nỗ lực gấp nhiều lần”, nữ CEO này san sớt. Ngoài ra, chị cũng thừa nhận, 6 năm qua chỉ đủ để chị đảm nhiệm vị trí CEO kiêm nhiệm ở trình độ… tàm trợ thì và cần thời kì nhiều hơn nữa để hoàn thiện.

Và ngay cả với những CEO được tập huấn chuyên nghiệp, trải nghiệm qua nhiều môi trường kinh doanh ở nước ngoài, khi về nước vẫn không khỏi sốc với vị trí tương đương. Một CEO ở Nhật nhiều năm được chủ công ty kinh doanh mảng công nghệ và thương mại điện tử tại Việt Nam mời về đã buộc phải rời bỏ chỉ sau chưa đầy 2 năm cống hiến. Nguyên nhân không đến từ khả năng chuyên môn mà được anh cho biết là do “chưa học đủ để trở nên một CEO Việt”. Vị này tâm sự, “tiếng rằng” là CEO nhưng không được toàn quyền thực hành chức năng của mình mà thường phải chịu sự chi phối từ nhiều ý kiến chủ quan của một vài thành viên VIP trong HĐQT. Và điều quan yếu nhất anh nhận ra rằng ngoài mảng đối nội thì đối ngoại trong môi trường kinh doanh tại Việt Nam cũng rất khác, chẳng thể dựa trên những nguyên tắc và kinh nghiệm trong môi trường kinh doanh trước đó. “Tôi từ chức 1 năm để đảm nhận một vị trí dễ thở hơn. Toàn bộ lương tháng của tôi hiện chỉ vừa đủ, có khi thiếu cho những ‘khóa học’ kỹ năng mềm như giao lưu với các lãnh đạo cao cấp phê duyệt nhiều hội nhóm của các VIP như hội tập lái trực thăng, hội quần vợt, hội đua thuyền… Và học tổn phí cho những ‘khóa học’ khủng này cũng tương đương với đẳng cấp của các VIP đứng đầu những tập đoàn, đơn vị lớn”, vị này san sẻ. Giàu tài chính nhưng nghèo thời gian, sức khỏe và hạnh phúc Theo san sớt của một chuyên gia săn đầu người nhiều năm kinh nghiệm ở Việt Nam, mức lương tháng hầu hết các cơ quan trả cho các CEO không bao giờ dưới 8 con số. Và thực tiễn, rất nhiều CEO mà chị biết có mức lương 9 con số. Bên cạnh lương, nhiều CEO giỏi còn được hưởng muôn ngàn lợi quyền đồng hành cùng hợp đồng đầu quân cho công ty như quyền sở hữu nhà đất, cổ phần trong đơn vị, những chế độ đãi ngộ đặc biệt cho bản thân và gia đình… Nhưng vấn đề to nhất các CEO gặp phải lại chính là khoảng thời kì thảng hoặc hoi trong ngày, thậm chí trong tháng để tận hưởng những lợi lộc ấy. “Ngày sinh viên, tôi từng ước khi có nhiều tiền sẽ đầu tư cho những sở thích cá nhân như đi du lịch, mua xe đẹp, chơi đồ hiệu. Vậy nhưng tới khi kiếm đủ để thỏa mãn tất cả thú vui ấy cũng là lúc tôi nhận ra mình không có thời kì cho chúng. Tiền vẫn vào account nhưng công tác luôn nảy sinh, luôn cần mình giải quyết, thời kì cho cá nhân quá nghèo. Tôi từng chia tay 2 mối tình cũng vì không có thời kì để yêu”, CEO 30 tuổi của một cơ quan thương mại điện tử ở thủ đô san sớt.

Sức ép công tác lớn với thời kì làm việc bất thường, không phân biệt ngày/đêm, ngày nghỉ/ngày thường nên để có sức khỏe và duy trì thăng bằng cuộc sống, nhiều CEO buộc phải lên lịch tập thể dục và thư giãn cho bản thân như những nguyên tắc vàng để tồn tại. Bên cạnh đó, các nguyên tắc này không phải ai cũng có thể ứng dụng thành công. “Tôi thức dậy lúc 4h30 sáng mỗi ngày để tập thể dục nhưng hành động trước nhất lại là check mail rà soát các vấn đề nóng nảy sinh, tự vấn ‘rèn luyện sức khỏe có thể phối hợp trong các trận tennis nhẹ nhõm với đối tác’. 5 phút dành cho vệ sinh cá nhân. 5 phút cho ăn sáng. Sau đó là tất cả thời kì cho muôn vàn đầu việc trong ngày. Làm việc tới 20h, nhiều tối phải gặp gỡ đối tác và thường xuyên về nhà sau 21h, các con tôi đã ngủ, vợ từ lâu cũng không còn càu nhàu chuyện giờ giấc nữa. Những lúc ấy, tôi thật sự thấy mình cô đơn và có lỗi. Nhưng sau một đêm, tất cả lại nguyên như cũ. Nhiều lần tôi cũng muốn cải tổ nhưng không có thời gian, có nhẽ phải tới khi về hưu tôi mới có thể có một cuộc sống khác”, một CEO 42 tuổi tâm can. Anh kể thêm, cách đây không lâu có nghe chuyện về một tổng giám đốc “rất dị” của một đơn vị chuyên về đấu thầu xây dựng. Nhờ nhân cách tốt, chèo lái doanh nghiệp vượt bão kinh tế, duy trì tăng trưởng ổn định, lương thưởng và đãi ngộ viên chức xứng đáng, vị này được cấp dưới rất quý mến. Vào ngày sinh nhật của anh, mọi người doanh nghiệp chu đáo với hi vọng đem đến cho giám đốc điều hành bất ngờ lớn. Tuy nhiên, nhân vật chính “lặn biệt tích”. Vào cuối ngày, cán bộ viên chức nhận được “thư cảm ơn” với nội dung ngắn gọn: “Điều tôi ước mong cả năm chỉ là có 1 ngày cho riêng mình, trong không gian của mình để thăng bằng lại. Cảm ơn tất cả các Cả nhà! Mọi người đừng lo âu, hiện tôi đang ở chùa”. Vậy mới thấy, với các CEO, dù ấm no nhưng thời gian, sức khỏe và hạnh phúc luôn là điều xa xỉ.

Nguồn Zing News
Hẹn rồi nuốt lời

Sự tâm thành và trân quý người cần lao là chất keo kết dính tốt nhất cho mối quan hệ giữa người lao động và người sử dụng lao động

“Trước tình hình khó khăn của đơn vị, giám đốc kêu gọi công nhân (CN) cùng nhau hợp lực để đưa cơ quan khỏi bờ vực phá sản. Ông nói rằng ông yêu quý CN như Các bạn trong nhà và sẽ cố gắng điều chỉnh những điều bất công, bất hợp lý đang tồn tại để xây dựng thành một đơn vị chân chính, nghĩa tình và kỷ luật.

Chúng tôi rất xúc động trước lời kêu gọi ấy và bảo nhau phải tận lực hơn nữa để cống hiến cho cơ quan. Thế nhưng, những gì ông ấy làm sau đó hoàn toàn trái lại với lời nói”. Chị Nguyễn Thị Huệ, CN cơ quan C. (Huyện Củ Chi, TP HCM), bức xúc.

Sản xuất đình trệ vì “hẹn lèo”

CN cho biết cuối năm 2014, đơn vị thông báo làm thấm thía lỗ nên chỉ thưởng Tết bằng 90% tháng lương căn bản của mỗi CN và trả vào 2 đợt. Đợt 1 trả 60% vào kỳ lương tháng 1-2015, đợt 2 trả 30% vào kỳ lương tháng 3-2015 với điều kiện CN phải đạt được sản lượng 70% trở lên.



Thế nhưng, đến hứa hẹn, CN đạt chỉ tiêu sản lượng mà đơn vị vẫn không chịu trả 30% thưởng còn lại mà tiếp tục hẹn đến giữa tháng 7-2015 mới thanh toán. “Số tiền thưởng còn lại khoảng 1-2 triệu đồng/người tuy không nhiều nhưng khi nhận nó, chúng tôi thấy được thành ý, sự ghi nhận của doanh nghiệp đối với những cống hiến của mình sau 1 năm làm việc, song song nó cũng tạo động lực để chúng tôi cố gắng nhiều hơn trong thời gian tới.

Nhưng cách hành xử của công ty như hiện thời khiến chúng tôi thấy chán nản, hiềm nghi và chẳng thể tận lực làm việc” - CN Nguyễn Văn Thành cho biết.

Giả dụ sau 6 ngày ngừng việc, CN tổ chức C. Trở lại làm việc với tâm trạng uể oải, thì tại đơn vị S.R (KCN Tân Bình, TP HCM) hơn 100 CN trong tổng số 300 cần lao đã nộp đơn xin nghỉ việc vì sự bội tín của giám đốc. Tết Nguyên đán vừa qua, đơn vị đã giữ lại 50% lương tháng thứ 13 của CN và hứa hẹn thanh toán vào ngày 10-4 cùng với tiền phép năm.

Đến hứa, thấy công ty không có động tĩnh gì, tập thể CN làm đơn kiến nghị gửi giám đốc nhưng không được hồi âm. Dù có sự can thiệp của các tổ chức chức năng, doanh nghiệp vẫn viện cớ khó khăn về tài chính để từ chối trả thưởng cho CN. Chán nản, CN đồng loạt bỏ thưởng, nghỉ việc khiến đơn vị thiếu nhân lực, sản xuất đình trệ vì chỉ còn lại 3/7 chuyền may.

Trả giá vì bội tín

Cũng bị công ty “hẹn lèo” về việc trả thưởng là chị Lê Mỹ Hạnh, nguyên trưởng phòng kinh doanh đơn vị Du lịch F.C (hội sở đặt tại thủ đô). Theo thỏa thuận khi nhận việc tại tổ chức vào cuối tháng 12-2013, ngoài thu nhập cơ bản 800 USD/tháng, nếu đạt doanh số, chị Hạnh sẽ có thêm khoản tiền thưởng trả vào cuối mỗi năm.

Cụ thể, nếu đạt 10-100 khách (trong thời kì kế hoạch) được thưởng 200 USD/tháng, đạt 101-200 khách đi châu Âu thưởng 500 USD/tháng và đạt từ 301-400 khách đi châu Âu thưởng 650 USD/tháng.

Đến đầu năm 2015, không thấy tổ chức trả thưởng như thỏa thuận, chị Hạnh thắc mắc thì chỉ được nhận 23,8% số tiền. Không tán đồng, chị Hạnh tiếp tục đề xuất tính sổ thì giám đốc đề nghị chị làm đơn mất việc. Do chị Hạnh không đồng ý, đơn vị ra quyết định đơn phương kết thúc hiệp đồng lao động với chị. Mới đây, sau khi biết chị Hạnh khiếu nằn nì đến các doanh nghiệp chức năng, cơ quan mới đồng ý trả hơn 7.000 USD cho khoản tiền thưởng và bồi hoàn vì đơn phương kết thúc giao kèo cần lao trái pháp luật.

Ông trần Văn Triều, Giám đốc Trung tâm tình vấn luật pháp LĐLĐ TP HCM, nhận định: Tiền thưởng không mang thực chất như tiền lương là trả công mà nó thay lời cảm ơn cho sự cống hiến của người lao động (NLĐ) đối với cơ quan (DN).

Ngoài ra, việc “cho” đúng cách sẽ là chất keo kết dính tốt nhất giữa NLĐ và người sử dụng cần lao, giúp đẩy lùi những bất mãn trong quan hệ cần lao và khiến NLĐ đích thực nhiệt huyết, gắn bó với DN. Trái lại, cách “cho” không ăn nhập thỉnh thoảng khiến DN phải hứng hậu quả khôn lường.
Theo Báo Người lao động
previous Next home
 
Copyright © 2011. Tài liệu quản trị Nhân lực - All Rights Reserved
Website hiển thị tốt nhất trên trình duyệt FireFox và Google Chrome
Phát triển bởi Blogger
Lên đầu trang
Xuống cuối trang